Người đàn bà 6 năm không hề ngủ
Kiệt sức vì mất ngủ
Chị Hoa quê gốc ở Hà Nam, năm 1975, theo bố mẹ vào ở thị trấn Ea T’ling, huyện Cư Jut, Đắk Nông. Năm 2000, chị lập gia đình và hạ sinh con trai đầu lòng. Lúc này, chị Hoa ăn vẫn ngủ đều đặn, nhưng đến giữa năm 2008, khi mang thai đứa con thứ 2 thì chị có dấu hiệu mất ngủ.
Người đàn bà 6 năm không hề ngủ ở Tây Nguyên
“2 tháng đầu khi mang thai, dù ngủ sớm hay muộn nhưng cứ gần 3h sáng là tôi tỉnh dậy rồi thức cho đến sáng. Tôi cứ nghĩ chuyện này do bị ảnh hưởng của thai kỳ nên xem điều đó là bình thường”, chị Hoa kể.
Sau khi sinh con, chứng mất ngủ càng có xu hướng trầm trọng hơn. Mỗi đêm chị không thể chợp mắt, ban ngày cũng không thể ngủ bù được. Vì vậy cơ thể chị bị suy nhược, sút cân nhanh chóng.
Chị Hoa thẫn thờ đi qua đi lại vì 6 năm không ngủ được.
Chị Hoa cho biết: “Khi đèn điện tắt, người thân chìm trong giấc ngủ thì tôi trằn trọc cả đêm. Tôi thử uống thuốc ngủ liều cao nhưng không sao chợp mắt dù rất thèm ngủ. Tôi đến bệnh viện khám nhưng bác sĩ không tìm ra bệnh”.
Lúc chứng mất ngủ xảy ra, chị Hoa kể chuyện cho chồng và bố mẹ nghe nhưng không ai tin. “Họ nói làm sao sống mà không ngủ, nếu mất ngủ thì cũng chỉ vài ngày, sao lại kéo dài như thế?”, chị Hoa kể tiếp.
Khi bị chứng mất ngủ hành hạ, chị Hoa trở nên hay bực bội, cáu gắt. CHị như biến thành một con người khác. Nhiều lúc chị không tỉnh táo, trầm uất, có lúc lại mơ hồ. “Có thể buổi sáng vẫn ngồi nói chuyện với các anh bình thường, nhưng đến chiều thì cơ thể đau nhức như kiểu bị tra trấn. Đầu tôi đau âm ỉ, người cứ vật vờ, vô hồn”, chị Hoa than thở.
Cứ mỗi ngày trôi qua không thể ngủ được, chị Hoa lại ngồi ôm con khóc một mình. Có những lúc quẫn trí, chị đã nhiều lần nghĩ đến cái chết để được giải thoát chứng mất ngủ nhưng vì con nhỏ chị không làm như thế được. Năm 2009 - năm 2014, cơ thể chị Hoa giảm 6 kg, từ 48 kg giảm xuống còn 42 kg. Gặp chúng tôi vào những ngày cuối tháng 7, da chị xanh xao, cơ thể ốm yếu, gầy trơ xương.
Đi bệnh viện, thầy lang, thầy bói vẫn không ngủ được
Chị Hoa bị mất ngủ như thế nhưng chồng và gia đình chị cũng không tin. Mãi đến năm 2012, thấy chị có nhiều thay đổi từ ngoại hình lẫn tính cách, lúc ấy mọi người trong nhà mới thấu hiểu nỗi khổ của chị. “Thú thật lúc đầu tôi không tin Hoa bị bệnh mất ngủ. Sau thấy cơ thể nó tiều tụy, nhiều khi vật vờ nên động viên nó đi khám bệnh, chạy chữa”, bà Phan Thị Động – mẹ của chị Hoa, kể.
Hàng xóm, tỏ ra thương xót Bà Hoàng Thị Thủy nói, : “Tôi làm nghề bán bánh cuốn nên cứ 2h sáng là dậy để làm việc thì đều thấy Hoa thẫn thờ lúc đứng trước hiên, khi đứng ở cửa sổ và đứng ngoài sân. Tôi hỏi sao không ngủ thì nó nói không ngủ được. Tội nghiệp, mất ngủ một vài ngày người đã kiệt quệ, huống chi nó mất ngủ mấy năm trời làm sao chịu nổi”.
Để chữa bệnh cho mình, chị Hoa lên mạng tìm xem có ai bị giống mình để học hỏi cách chữa, rồi dò la bác sĩ nọ, thầy thuốc kia để tìm gặp. Chị gom hết tiền bạc đi khám ở các bệnh viện lớn nhưng không phát hiện bệnh. Bất lực, chị tìm đến bệnh viện tâm thần ở Thái Bình thì bác sĩ khuyên gia đình đưa về nhà vì chị không có bệnh gì hết.
Dù đã đi bệnh viện, thầy lang, thầy bói nhưng chị Hoa không tài nào ngủ được.
Đi khám ở các bệnh viện không chữa được, chị Hoa cầu cứu tới thầy lang. “Có người mách tôi qua gặp một thầy lang ở xã Đắc Drông (huyện Cư Jút) bởi ông này có kinh nghiệm chữa bệnh mất ngủ. Tôi tìm đến nhà thì được thầy lang này cam đoan sẽ chữa trị dứt điểm trong vòng 1 tháng với giá 20 triệu đồng. Để tôi tin tưởng, thầy lang này nói sẽ viết giấy cam kết.
Khi thầy nói thế, tôi rất vui mừng, cứ nghĩ sẽ chữa được căn bệnh quái ác. Tôi đặt cọc cho thầy 5 triệu đồng, số tiền còn lại sẽ thanh toán nếu tôi hết bệnh, nhưng cho đến nay tôi vẫn không thể ngủ được”, chị Hoa nhớ lại.
Nhưng khi khám xong, thầy lang bốc thuốc cho chị Hoa uống. 1 tháng vẫn không thể ngủ nổi như lời cam đoan nên chị lên tìm thầy. Vị thầy lang nghe thế xua tay chào thua bệnh của chị. Trong số 5 triệu đồng đặt đọc, thầy lang cũng trả lại tôi 2 triệu, còn 3 triệu thầy lấy để chi phí thuốc men chữa bệnh 1 tháng.
Hết thầy lang, chị Hoa tìm đến thầy bói, thầy cúng khắp nơi nhưng vẫn không có kết quả. “Chứng bệnh mất ngủ lấy của tôi quá nhiều, từ sức khỏe đến tiền bạc và hạnh phúc. Bây giờ tôi không biết phải làm sao, nghe ai bày ăn con gì, uống lá cây gì chữa được bệnh thì tôi đều làm theo nhưng vẫn không có kết quả”, chị Hoa kết thúc câu chuyện.
Chị Hoa cho biết: “Khi đèn điện tắt, người thân chìm trong giấc ngủ thì tôi trằn trọc cả đêm. Tôi thử uống thuốc ngủ liều cao nhưng không sao chợp mắt dù rất thèm ngủ. Tôi đến bệnh viện khám nhưng bác sĩ không tìm ra bệnh”.
Lúc chứng mất ngủ xảy ra, chị Hoa kể chuyện cho chồng và bố mẹ nghe nhưng không ai tin. “Họ nói làm sao sống mà không ngủ, nếu mất ngủ thì cũng chỉ vài ngày, sao lại kéo dài như thế?”, chị Hoa kể tiếp.
Khi bị chứng mất ngủ hành hạ, chị Hoa trở nên hay bực bội, cáu gắt. CHị như biến thành một con người khác. Nhiều lúc chị không tỉnh táo, trầm uất, có lúc lại mơ hồ. “Có thể buổi sáng vẫn ngồi nói chuyện với các anh bình thường, nhưng đến chiều thì cơ thể đau nhức như kiểu bị tra trấn. Đầu tôi đau âm ỉ, người cứ vật vờ, vô hồn”, chị Hoa than thở.
Cứ mỗi ngày trôi qua không thể ngủ được, chị Hoa lại ngồi ôm con khóc một mình. Có những lúc quẫn trí, chị đã nhiều lần nghĩ đến cái chết để được giải thoát chứng mất ngủ nhưng vì con nhỏ chị không làm như thế được. Năm 2009 - năm 2014, cơ thể chị Hoa giảm 6 kg, từ 48 kg giảm xuống còn 42 kg. Gặp chúng tôi vào những ngày cuối tháng 7, da chị xanh xao, cơ thể ốm yếu, gầy trơ xương.
Đi bệnh viện, thầy lang, thầy bói vẫn không ngủ được
Chị Hoa bị mất ngủ như thế nhưng chồng và gia đình chị cũng không tin. Mãi đến năm 2012, thấy chị có nhiều thay đổi từ ngoại hình lẫn tính cách, lúc ấy mọi người trong nhà mới thấu hiểu nỗi khổ của chị. “Thú thật lúc đầu tôi không tin Hoa bị bệnh mất ngủ. Sau thấy cơ thể nó tiều tụy, nhiều khi vật vờ nên động viên nó đi khám bệnh, chạy chữa”, bà Phan Thị Động – mẹ của chị Hoa, kể.
Hàng xóm, tỏ ra thương xót Bà Hoàng Thị Thủy nói, : “Tôi làm nghề bán bánh cuốn nên cứ 2h sáng là dậy để làm việc thì đều thấy Hoa thẫn thờ lúc đứng trước hiên, khi đứng ở cửa sổ và đứng ngoài sân. Tôi hỏi sao không ngủ thì nó nói không ngủ được. Tội nghiệp, mất ngủ một vài ngày người đã kiệt quệ, huống chi nó mất ngủ mấy năm trời làm sao chịu nổi”.
Để chữa bệnh cho mình, chị Hoa lên mạng tìm xem có ai bị giống mình để học hỏi cách chữa, rồi dò la bác sĩ nọ, thầy thuốc kia để tìm gặp. Chị gom hết tiền bạc đi khám ở các bệnh viện lớn nhưng không phát hiện bệnh. Bất lực, chị tìm đến bệnh viện tâm thần ở Thái Bình thì bác sĩ khuyên gia đình đưa về nhà vì chị không có bệnh gì hết.
Dù đã đi bệnh viện, thầy lang, thầy bói nhưng chị Hoa không tài nào ngủ được.
Đi khám ở các bệnh viện không chữa được, chị Hoa cầu cứu tới thầy lang. “Có người mách tôi qua gặp một thầy lang ở xã Đắc Drông (huyện Cư Jút) bởi ông này có kinh nghiệm chữa bệnh mất ngủ. Tôi tìm đến nhà thì được thầy lang này cam đoan sẽ chữa trị dứt điểm trong vòng 1 tháng với giá 20 triệu đồng. Để tôi tin tưởng, thầy lang này nói sẽ viết giấy cam kết.
Khi thầy nói thế, tôi rất vui mừng, cứ nghĩ sẽ chữa được căn bệnh quái ác. Tôi đặt cọc cho thầy 5 triệu đồng, số tiền còn lại sẽ thanh toán nếu tôi hết bệnh, nhưng cho đến nay tôi vẫn không thể ngủ được”, chị Hoa nhớ lại.
Nhưng khi khám xong, thầy lang bốc thuốc cho chị Hoa uống. 1 tháng vẫn không thể ngủ nổi như lời cam đoan nên chị lên tìm thầy. Vị thầy lang nghe thế xua tay chào thua bệnh của chị. Trong số 5 triệu đồng đặt đọc, thầy lang cũng trả lại tôi 2 triệu, còn 3 triệu thầy lấy để chi phí thuốc men chữa bệnh 1 tháng.
Hết thầy lang, chị Hoa tìm đến thầy bói, thầy cúng khắp nơi nhưng vẫn không có kết quả. “Chứng bệnh mất ngủ lấy của tôi quá nhiều, từ sức khỏe đến tiền bạc và hạnh phúc. Bây giờ tôi không biết phải làm sao, nghe ai bày ăn con gì, uống lá cây gì chữa được bệnh thì tôi đều làm theo nhưng vẫn không có kết quả”, chị Hoa kết thúc câu chuyện.